“Âm Nguyệt!” Thanh Đế trông thấy tình trạng quỷ dị đáng sợ của Âm Nguyệt, sau khoảnh khắc kinh hãi chợt dâng lên trong lòng, y nhịn không được gầm lên một tiếng.
Tựa như hồng chung đại lữ, Âm Nguyệt “giật mình tỉnh giấc”.
Nàng rốt cuộc làm sao vậy?
“Ta… là… Âm… Minh… Âm Nguyệt!” Giọng Âm Nguyệt vô cùng khô khốc, nguyên thần hoảng hốt, ánh mắt mờ mịt.